Thông cáo được đưa ra dưới hình thức là quyết định “đại hạ giá” vé xem
một trận đấu của tuyển Việt Nam. “Sale off” xuống đến mức mà báo chí gọi
là “kịch sàn”. “Kịch sàn” bằng giá một ly cafe. Thật tình cờ, giá vé
sale off chỉ còn bằng đúng một trận ở V-League, giải đấu mà những ông
bầu chưa bị bắt, muốn lấp chỗ trống trên sân, có lúc đã phải khuyến mại
bia cho cổ động viên. Có lẽ, chỉ còn thiếu hình thức khuyến mại thêm
nước uống và trông xe miễn phí, là vừa đủ để chúng ta sẽ nói đến câu
chuyện giải tán đội tuyển, tuyệt chủng luôn môn bóng đá. Cho “đồng bộ”.
Tháng 7-2008, “cò vé” lộng hành đến mức công an thành phố phải “nói
chuyện” bằng còng số 8 khi đội ngũ cò đã tăng giá bất hợp pháp, và bất
lương, vé xem trận Tuyển Việt Nam- Olympic Brazil lên gấp 5 lần giá gốc.
1h sáng ngày 16.12.2010, trong cái lạnh 10 độ C ở Mỹ Đình, hàng đoàn
người cam tâm đầy đọa bản thân với “chăn bông quấn trong áo mưa đắp
ngoài” rồng rắn xếp hàng trong mưa lạnh tiết đại hàn chờ mua vé xem trận
Việt Nam- Malaysia. Tới 6h, hai tiếng rưỡi trước khi quầy vé mở cửa,
đoàn người xếp hàng đã “dài hàng cây số”. "Cò" bấy giờ nhiều vô kể. Mỗi
cặp vé khán đài C giá gốc 100 ngàn đồng được “bán đi bán lại” lên tới 1-
1,2 triệu đồng.
Cũng mới chỉ 3 năm. Vẫn là 22 cặp chân và 1 quả bóng. Vẫn là tuyển Việt
Nam với áo đỏ và sao vàng bên ngực trái. Nhưng giờ không còn ai xếp hàng
nữa. Nhưng giờ là sale off. Hàng Đẫy, Mỹ Đình không còn là “chảo lửa”
với sóng người, với tiếng kèn “dậy mà đi” của Thể công fan club. Và sự
tuyệt chủng của loài cò.
Ban tổ chức giải thích rất nhiều về nguyên nhân “đại hạ giá”. Nào là “do
tác động tiêu cực của suy thoái kinh tế đến đời sống bóng đá”. Nào là
“Thời điểm diễn ra ra trận đấu rơi vào những ngày gần Tết âm lịch nên
khó có thể nhận được sự quan tâm của khán giả”.
Sai bét. Nguyên nhân chính là lòng tin của người hâm mộ đã “thủng đáy”.
Cổ động viên đã mất hết sự kiên nhẫn và tha thứ, mà việc có “Phúc” hay
vô phúc cũng chẳng làm thay đổi được gì nhiều.
Chẳng nói đâu xa, thất bại có ngay trong đầu các quan chức VFF. Bởi ngay
cả việc tổ chức trận đấu ở Hàng Đẫy bé tin hin, thay vì Mỹ Đình- như
thông lệ, đã cho thấy VFF đã lường trước một trận cầu “không khán giả”.
Nhưng sự tuyệt chủng của loài “cò” hôm nay chính là một chiếc hàn thử
biểu đo niềm tin của người hâm mộ, đang “dưới âm” hơn rất nhiều so với
việc họ đã từng gửi đến VFF những “chai rượu tự trọng”.
Sân chơi V-League, như một thứ son phấn cho những ông bầu, đang ở vào
tình trạng “chùa bà đanh”. Và giờ là sự “đại hạ giá” của bóng đá Việt
Nam, ngay trong những trận cầu màu cờ sắc áo.
Phải chăng những con “cò”, cũng như người hâm mộ đang nghiêm túc đặt ra
một câu hỏi, về việc có nên đổ tiền của, tình yêu, nhiệt huyết và niềm
tin vào những “trận cầu đại hạ giá”, của thứ mà chúng ta gọi là bóng đá
Việt Nam!
Ý kiến bạn đọc [ 0 ]
Ý kiến của bạn